Ngày 21-09-2025, Chúa Nhật XXV Thường Niên

Tin Mừng Theo Thánh Lu-ca

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca (Lc 16,1-13)

Khi ấy, Chúa Giê-su phán cùng các môn đệ rằng:

“Một người phú hộ kia có một người quản lý, và người này bị tố cáo đã phung phí của chủ. Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: ‘Tôi nghe nói anh sao đó? Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay, anh không thể làm quản lý nữa’.”

Người quản lý nghĩ thầm rằng:

“Tôi phải làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Tôi biết phải liệu thế nào, để khi mất chức quản lý, thì sẽ có người đón tiếp tôi về nhà họ.”

Vậy anh gọi từng con nợ của chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng:

“Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?” Người ấy đáp: “Một trăm thùng dầu”. Anh bảo người ấy rằng: “Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại: năm mươi”. Rồi anh hỏi người khác rằng: “Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?” Người ấy đáp: “Một trăm giạ lúa miến”. Anh bảo người ấy rằng: “Anh hãy lấy văn tự mà viết lại: tám mươi”.

Và chủ khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo: vì con cái đời này khi đối xử với đồng loại thì khôn khéo hơn con cái sự sáng. Phần Thầy, Thầy bảo các con:

“Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các con vào chốn an nghỉ đời đời.”

Người nói tiếp:

“Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai gian dối trong việc nhỏ, thì cũng gian dối trong việc lớn. Vậy nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho các con? Không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó ghét chủ này và mến chủ kia; hoặc phục chủ này và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được.”

SUY GẪM:

Anh chị em thân mến! Chúa Giê-su trao đổi với các môn đệ của Ngài chủ đề liên quan đến sự khôn khéo trong việc đối nhân xử thế và vấn đề tiền của qua dụ ngôn người quản lý bất lương. Tưởng chừng Chúa dạy chúng ta phải biết lanh lẹo, gian manh như anh quản lý bất lương trong Phúc Âm. Không phải thế, Chúa muốn dạy chúng ta, hãy bắt chước người đời làm mọi việc để chuẩn bị tương lai của mình, thì trong đời sống thiêng liêng cũng vậy, là phải khôn khéo và mạo hiểm, phải dùng sáng kiến và tài sản để tạo cho ta một tương lai trong Nước Chúa. Chúng ta phải quyết định cho nhanh và quả quyết chính chắn để chúng ta có thể dọn đường đến sự hạnh phúc với Chúa.

Nói đến tiền bạc, của cải vật chất thì ai cũng muốn có dư đầy. Nhưng bài phúc âm mời gọi chúng ta suy nghĩ sâu sắc hơn, ví dụ, “tiền bạc” này chính là tài năng Chúa cho mỗi người, nó không phải là của chúng ta, nhưng là của Chúa. Chúng ta có dám dùng những tài năng này, để phục vụ anh em không? Chúng ta muốn dùng những tài năng đó một cách hữu hiệu, với ý nghĩa của nó không? Mặc dầu những khả năng đó chóng qua, chỉ tồn tại ở đời này, mà nếu chúng ta dùng để làm phục vụ anh chị em chúng ta, hoặc dùng với ân nghĩa tạ ơn Chúa, thì đó là việc làm thật sáng tạo và đúng đắn.

Thật sự, Chúa khen những ai biết sống ơn khôn ngoan Chúa ban, để sử dụng những của cải phi nghĩa đời này, ngõ hầu mang lại những ơn ích và công nghiệp đời sau.

ĐỐ VUI VÀ HỌC HỎI VỀ THÁNH LỄ:

(Trả lời câu hỏi tuần trước: 1. A; 2. A; 3. B)

1. Ngôn sứ A-mốt quở trách những nhà cầm quyền là gì?

  • a. tụi ăn không ngồi rồi
  • b. bè lũ quân phè phỡn
  • c. ngồi mát ăn bát vàng

2. Tư tế đền thờ Bết Ên đã đuổi ngôn sứ A-mốt. Tư tế ấy tên là gì?

  • a. Men-ki-sê-đê
  • b. Ê-dê-ki-en
  • c. Da-ca-ri-a
  • d. A-mát-gia

3. Ngôn sứ A-mốt báo trước hình phạt vào ngày của Chúa: “Ngày ấy, ………… sẽ vì khát mà ngất xỉu.”

  • a. cụ ông cụ bà
  • b. nam thanh nữ tú
  • c. các trẻ thơ măng sữa
  • d. các ca sĩ