Ngày 04-05-2025, Chúa Nhật III Phục Sinh

Tin Mừng Phục Sinh Theo Thánh Gio-an (Ga 21,1-19)

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô Theo Thánh Gio-an (Ga 21,1-19)

Khi ấy, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông: “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.

Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không.” Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá.

Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô: “Chúa đó!”

Vừa nghe nói “Chúa đó!”, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.

Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. Đức Giê-su bảo các ông: “Đem ít cá mới bắt được tới đây!” Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách.

Đức Giê-su nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.

Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông Si-môn Phê-rô: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy hơn các anh em này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy.” Đức Giê-su nói với ông: “Hãy chăm sóc chiên con của Thầy.”

Người lại hỏi: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy.” Người nói: “Hãy chăn dắt chiên của Thầy.”

Người hỏi lần thứ ba: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có thương mến Thầy không?” Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới ba lần: “Anh có thương mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con thương mến Thầy.” Đức Giê-su bảo: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy.”

Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tùy ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn. Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: “Hãy theo Thầy.”


SUY GẪM:

Trong niềm vui Phục Sinh, các tông đồ nhận được một sứ mệnh là làm nhân chứng sống cho Chúa và cho đức tin của mình. Nếu suy nghĩ cho kỹ, thì đây là một thử thách dễ mà khó, khó mà dễ thực hiện, phụ thuộc vào tương quan mật thiết giữa mỗi cá nhân với Chúa.

Trong bài đọc một, các tông đồ tỏ ra rất can đảm, dám đối phó với các thượng tế, một quyền lực mạnh mẽ bên ngoài: “Chúng tôi phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời loài người!” Hình như cái kiểu nói này, khi các tông đồ có Chúa Giê-su đi bên cạnh thì họ chưa có sự can đảm này… Phê-rô có mạnh dạn “bảo vệ Chúa”, nhưng sau đó lại trở nên nhu nhược, sợ chết, và từ chối Thầy. Có lẽ sự mạnh bạo này đến từ trong ra, một tình mến Chúa thật sự, một tương quan trưởng thành của những người dám tin thật.

Bài Phúc Âm, ta nghe Chúa Giê-su hỏi Phê-rô ba lần: “Phê-rô, con có yêu mến Thầy không?” Yêu khi mắt trần không thấy Thầy làm phép lạ, yêu khi Thầy bị đánh đập nát, yêu khi Thầy bị chết và treo trên cây thập giá… “Phê-rô, con có yêu mến Thầy không?” Tuy cảm thấy hơn khó chịu vì đã được hỏi ba lần, nhưng Phê-rô vẫn một mực trả lời: “Thầy biết con yêu Thầy!” và Chúa trao Phê-rô sứ mệnh làm nhân chứng và dẫn dắt Giáo hội ở trần gian.

Có lẽ đây là lời chúc “Mừng Phục Sinh” của chúng ta cho nhau. Vui trong tâm hồn, vui trong tương quan mật thiết với Chúa, với anh em, dẫu phải trải qua nhiều thử thách của cuộc đời.

Xin cho mỗi một người anh chị em có một nghị lực theo Chúa đến cùng và hân hoan vui mừng vì mình được chọn làm nhân chứng.

Chúa Phục Sinh đang mời gọi bạn làm nhân chứng cho Ngài. Bạn có sẵn sàng không?

ĐỐ VUI VÀ HỌC HỎI VỀ THÁNH LỄ:

(Trả lời câu hỏi tuần trước: 1. C; 2. C; 3. A)

1. Theo sách Huấn ca, đầu mối của tội lỗi là gì?

  • a. Tinh thần khép kín
  • b. Giàu sang
  • c. Kiêu căng
  • d. Tinh thần trống rỗng

2. Theo sách Huấn ca, “đừng khen một người đàn ông vì người ấy đẹp và đừng gớm ghét ai vì…”

  • a. Họ giàu sang
  • b. Vẻ bên ngoài
  • c. Lời nói
  • d. Họ thông minh

3. Sách Huấn ca nói rằng dấu hiệu nhận ra cái tốt cái xấu là gì?

  • a. Việc giúp đỡ
  • b. Lời nhận xét
  • c. Cách cho đi
  • d. Sắc mặt thay đổi