Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô (Mc12,38-44)
Khi ấy, trong lúc giảng dạy, Đức Giê-su nói với đám đông dân chúng rằng : “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.” Đức Giê-su ngồi đối diện với thùng tiền dâng cúng cho Đền Thờ. Người quan sát xem đám đông bỏ tiền vào đó ra sao. Có lắm người giàu bỏ thật nhiều tiền. Cũng có một bà goá nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá một phần tư đồng xu Rô-ma. Đức Giê-su liền gọi các môn đệ lại và nói : “Thầy bảo thật anh em : bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều lấy tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó ; còn bà này đã túng thiếu, lại còn bỏ vào đó tất cả những gì bà có, tất cả những gì để nuôi thân.”
Gợi ý suy niệm
Trong kinh thánh, những bà góa được liệt kê vào tầng lớp nghèo của xã hội. Thường họ bị khinh bỉ, xã hội không quan tâm hay bị quên lãng. Họ sống âm thầm, tủi hổ. Bài đọc một người quả phụ thành Serephta sống trong hoàn cảnh mẹ góa con côi, và nạn đói đang xảy ra, họ chỉ có một chút bột và chút dầu… chuẩn bị bữa cơm cuối cùng rồi chết… Người của Chúa đã đến thăm… Trong bài Phúc Âm, cũng có một hình ảnh thật cảm động về bà góa nghèo, chỉ có hai đồng tiền, bà dâng cúng hết tất cả… và Chúa Giêsu cùng các môn đệ dõi nhìn và khen thưởng… Cả hai bà đều có niềm tin vào cuộc sống, vào Chúa. Thái độ bác ái, và rộng rãi của họ chạm đến “trái tim Chúa.” Đặc biệt, khi họ làm những cử chỉ đó, họ không mong có sự đền đáp, nhưng họ làm tất cả vì họ lòng mến. Lòng mến Chúa không có biên giới. Thật là một bài học rất quý cho mỗi người chúng ta trong thời đại hôm nay.